Tôi có mặt trong phòng sinh của vợ, sau khi con gái nhỏ ra đời, bác sĩ cho phép tôi cắt dây rốn cho con. Tôi khá căng thẳng và hồi hộp với quá trình chuyển dạ của vợ, việc cắt dây rốn thực sự cũng làm tôi hơi run. Nhưng phút giây thiêng ấy, tôi lấy lại bình tĩnh, làm theo sự chỉ dẫn của bác sĩ, và đó là một trong những khoảnh khắc đầu tiên của hành trình làm cha. Rất nhanh sau đó, cả ba chúng tôi chụp thêm vài tấm hình kỷ niệm, rồi tôi bước ra ngoài thông báo với bạn bè, gia đình đang hồi hộp chờ đợi “cả mẹ và em bé đều khỏe mạnh”. Mọi người ôm lấy tôi chúc mừng.
Đêm đầu tiên ở bệnh viện tôi thức trắng, vì con gái nhỏ quấy khóc, và vợ tôi do mới sinh, vẫn chưa thể hồi phục hoàn toàn để đáp ứng nhanh những nhu cầu của con. Nhưng cho dù tình trạng có khá hơn, tôi cũng không chắc mình đã ngủ được vì cảm giác lâng lâng xen lẫn lo lắng của người lần đầu được làm cha.
Vài ngày sau, khi đón con gái về nhà, tôi đột nhiên nhận ra mình trở nên cẩn trọng một cách kỳ lạ. Tôi lái chậm, để ý đến những chiếc xe bên cạnh, phía trước, phía sau, và luôn cố tránh những chiếc xe chạy quá nhanh, kể cả tránh ổ gà. Dĩ nhiên, tôi muốn mọi điều êm đẹp và hoàn hảo nhất cho con gái mình rồi.
Tham khảo: Sinh con đầu lòng
Người vợ nói gì?
Con gái nhỏ là một sợi dây thiêng liêng gắn kết tình cảm giữa chúng tôi. Từ những lóng ngóng lần đầu làm bố: đặt bé trong xe, thay đổi quần áo, cho con ăn và tắm.
Chồng tôi rất yêu con, anh ấy giành lấy việc thay tã cho con mỗi khi anh có thể. Vì vậy, sau khi con được 6 ngày tuổi, tôi quyết định để cho chồng chăm sóc con gái nhỏ một ngày. Khi tôi về nhà lúc 5 giờ chiều, tôi có cảm giác căn phòng nhỏ của con gái cũng như nhà bếp bừa bộn như một bãi chiến trường. Nhưng con gái ngủ ngon, được giữ ấm và no, mặc dù bố cháu nhìn có vẻ hơi phờ phạc và mệt mỏi. Tuy nhiên, anh ấy rất thích những ngày chỉ có bố và con như thế này, và chúng tôi quyết định duy trì nó mỗi ngày cho đến tận bây giờ.
Để biết thêm thông tin xem Làm cha hoặc Làm cha mẹ.